Mỗi ngày với Sài Gòn, tôi thấy em cười với tôi, quá đỗi dịu dàng như trao hết những ngây thơ của tình đầu. Duyên không buột nổi phận, tôi không giữ nổi em, quá khứ không giữ nổi hiện tại. Nên tôi nén những nỗi nhớ về em cất vào lòng Sài Gòn. Dù em là ai, từng yêu hay phản bội, tôi vẫn rất hạnh phúc khi nhớ về. Sài Gòn dạy tôi tha thứ cho những khờ dại nơi em, khâu vá trái tim non của tôi một cách cẩn thận và rắc lên đó thứ bột yêu thương diệu kỳ. Tôi biết yêu thêm từng hơi thở của Sài Gòn.
Tôi yêu Sài Gòn vì nó có cô gái tóc ngắn hay cười
Tôi yêu Sài Gòn vì nơi đó có những đôi tình nhân trẻ yêu nhau say đắm
Tôi yêu Sài Gòn bởi những vòng siết cuối cùng chẳng muốn buông
Tôi yêu Sài Gòn vì câu chia ly nói vội trong chiều mưa… không đầu, không cuối
Tôi yêu Sài Gòn… vì nơi đó tôi lạc mất em!
Tham gia groups: http://bit.ly/SaiGonGroups